Chủ Nhật, 7 tháng 11, 2010

DÂU DA























Có bao giờ  em nhớ lại ngày xưa
Kỷ niệm một thời áo trắng
Đường về Hương Khê
Hè đổ nắng
Thương em
Anh  muốn hóa sông dài…

Những ngày bên nhau ngỡ vẫn còn đây
Hoa mua nở bên đồi tim tím nhớ
Ai bảo tình đầu thường tan vỡ
Để cứa tim ta đau nhói suốt cuộc đời

Quê nhà vẳng tiếng à ơi
Mẹ ôm vào lòng
Em nhỏ lệ
Mẹ hiểu lắm một thời con gái
Một thời yêu, một thời vụng dại
Có ai yêu không say đắm bao giờ!

Quả dâu da trong vườn
Ngày ấy vẫn chua
Ta chẳng đợi đến mùa quả ngọt
Ta nếm trải những tháng ngày hạnh phúc
Hạnh phúc nào không có chút thanh chua

Em ơi,
Con đường ta về vẫn như xưa
Truông Bát, Khe Giao núi đồi e ấp
Vẫn cơn mưa rừng cuối chiều bất chợt
Đẫm áo em ôm ấp tấm ngọc ngà

Bao năm rồi cất bước đi xa
Nghe giọng nói em vẫn như thời con gái
Nghe thổn thức những ngày xa vọng lại
Quả dâu da còn xanh đến bây giờ…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.