Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012

BI HÀI… HẬU TÂY DU KÝ

(Vè chống tiêu cực ở nông thôn - sưu tầm)
  
Trạng Trình xưa :
Nguyễn Bỉnh Khiêm
Viết ra sách Sấm những trang thiên tài
Nói rằng: Tuất Hợi niên lai
Có cơm có gạo chẳng ai ăn cùng
Ngẫm lời truyền tụng cha ông…

Suy ra giờ đã rõ
Mới qua năm con chó
Việc dân sự tỏ tường
Đã đảo lộn kinh hoàng
Đảo từ trên xuống dưới

Mọt hết thời rơi xuống
Mối lợi thế ngoi lên
Hậu thổ lên hoàng thiên
Hoàng thiên về hậu thổ

Nhìn việc thời chưa rõ
Nắm việc thế chưa tài
Trước Phật tổ Như Lai
Xưng mình là Đại Thánh
Mối cho mình Đại thánh

Phúc cha ông chưa mạnh
Đức phụ mẫu chưa dày
Nhờ Phật Bà cao tay
Giúp Tề Thiên biết mấy
Cứu mối vàng biết mấy

Chắc bà con đều thấy
Toàn một lũ bợm già
Người ta hại dân ta
Cõng rắn cắn gà nhà

Ngô Dy, Nguyễn Giao, Bùi Đào
Máu sa thịt nát
Kẻ la hết hơi
Người cười khúc khích
Bàn cỗ liên hoan
Rượu thịt tưng bừng
Tưởng rằng chị ngã, em nâng
Ai ngờ em ngã
Chị bưng (che) miệng cười…
Kêu van Đại Thánh đâu rồi?

Múa như ý, tìm đồng tiền đại náo
Hỡi những kẻ chuyên quyền ẩn náu
Nấp dưới chiêu bài
Ném đá dấu tay
Bịt mặt bịt mày
Rước voi về dày mả tổ
Dân tình ngắn cổ
Kêu nỏ (chẳng) thấu rời
Ngậm đắng nuốt cay
Còng lưng chịu tội…

Nào có thấy Đường Tăng
Chỉ toàn Trư Bát giới
Không riêng chi ngày hội
Trư mới húc mõm vào
Sống với nghĩa dưới đồng bào
Trư cũng tìm quấy phá…

Thương vợ chồng Chuyên Thìn vất vả
Gỗ bị tịch thu do khai thác trái ý đồ
Vợ con ở nhà nhịn khát, nhịn khô
Lim cũng chuyền đi
Nhắm (uống) rượu.

Thương ông con!
Chộ (thấy) tiền trăm bạc triệu
Cầm đồ bảo bối đứng canh
Vẫn một mực trung thành
Với Tề Thiên Đại Thánh
Dù đêm khuya ngày lạnh
Dù gió kép mưa đơn
Vẫn bảo vệ cơ quan...
Nhưng chỉ canh phần hồn
Xác đã chuồn đâu cả
Hợp thức dần tất cả

Gỗ ơi gỗ dối trá
Gỗ dối cả lòng dân
Gỗ có phép thân thông
Biết bay và biết biến?

Đội lốt người xuất hiện
Tay nắm chắc đinh ba
Sục vào tận trong nhà
Dọa bà Hùng lấy cá
Đòi mổ mèo lấy cá

Thương tình cho Trư quá
Gặp phải phép yêu tà
Bèn thu vội đinh ba
Theo Tề Thiên Đại Thánh…

Hỡi những phường mặt lạnh
Chuyên hám của hại dân
Giả đại thánh đại thần
Chỉ là quân dối trá
Ngoài khoác áo nhà sư thầy cả
Miệng với mồm tụng niệm nam mô
Trong dạ dao găm một bồ
Chuyên hủ hóa, tham ô đục khoét…

Hỡi Phật tổ Như Lai có biết
Chiếu đèn trời soi xuống trần gian
Bắt bầy đồ đệ
Nấp dưới bóng Đường Tăng
Đổi số
Thay cung
Tha hồ làm loạn
Dân bất bình vô hạn
Thấy hạ giới bất công
Kẻ thẳng lưng cưỡi cổ thằng còng
Quyền trong tay một lũ mục đồng
Tâm vị kỷ đâu vì người khác

Hỡi đọc giả thông minh uyên bác
Thả hồn vào sử tích dân gian
Chuyện bi hài “Cướp lại trị gian”
Gian của dân tham lam kiếm sống
Lời cảnh tỉnh thay hồi chuông báo động
Cho lớp cầm cương xã hội mai sau
Noi Đường Tăng liêm khiết hàng đầu
Tâm có đẹp lòng dân càng mến phục

Kinh sử làu thông nâng cao nhận thức
Dẫn dắt dân lành vững bước đi lên
Gương Như Lai toả sáng mọi miền
Xây xã hội bình yên hạnh phúc
Cho Khe Tuần nước không vấn đục
Cho đường Giàng bớt khúc quanh co
Cầu rào Tiêm vắng những chuyến đò
Khi bất chợt tràn về cơn lũ…

Tây du ký trích vài dòng tâm sự
Bạn đời ơi ghi nhớ trong lòng
Qua đêm dài sẽ sáng vầng dương
Mối mọt tàn tất phải dày công
Sau mưa trời lại sáng…

ST: TẾ LAM
1987


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.