Thứ Ba, 15 tháng 3, 2011

GIỌT HUYỀN


Gặp em giữa trời Tây Nguyên
Nghe lời “mô tê răng rứa…”
Quê ta ngàn đời vẫn thế
Thấm câu ví dặm quê nhà…

Bao năm rồi mải miết trời xa
Rạo rực dòng La, bồi hồi Đức Thọ
Lời thủ thỉ dịu dàng hoa cỏ
Mãi thân thương da diết gọi ta về

Em ơi
Tháng ngày
Thấm mãi hồn quê
Đồi Vũ Quang xưa bạt ngàn sim tím
Anh cài lên tóc em lời thương mến
Những sợi huyền cứ e ấp khôn nguôi

Em đẹp lắm
Ngàn Sâu xanh đôi mắt
Mái tóc thề hương gió biếc mùa thu
Xin được như xưa
Em không là thiếu nữ
Như ngày nào còn bé bỏng, ngây thơ…

Nhớ ngày xưa bên em
Qua đồi hoa sim tím
Em bảo ước chi hoa sim nở bốn mùa
Nay anh ước trời kia không khoảng cách
Hai đứa lại về với hoa tím ngày xưa

Buôn Ma Thuột chiều nay se lạnh
Có phải thương em
Trời cũng sang mùa

Xin níu lại một chút thu ngày ấy
Mãi mãi giọt huyền
Và mãi mãi ngây thơ…
La Giang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.