Vẫn như thưở ban đầu hò hẹn
Nơi vị đắng cà phê em đến
Gốc đa còn in dấu những ngày qua
Hoa ngâu ngày xưa vẫn đơm hoa
Bông hoa trắng tinh khôi
Thơm hương đồng nội
Hương cứ tỏa giữa chiều vời vợi
Dấu xưa đây
Vương vấn chốn ta ngồi
Năm tháng qua đi
Vật đổi sao dời
Ta bận bịu lo toan giữa đời thường nghiệt ngã
Dẫu phải đến những miền xa lạ
Hoa ngâu còn ngan ngát giữa lòng ta
Hẹn chiều nay
Rồi em phải đi xa
Em có nhớ hoa ngâu
Giấu trên cành kỷ niệm
Hoa cứ trắng trinh nguyên như ngày ta đến
Vẫn bâng khuâng
Hương dẫn lối ta về.
Kỷ niệm bao ngày
Thấm đẫm hồn quê
Anh nhặt đóa hoa rơi
Gói vào kỷ niệm
Chút trắng trong những ngày ta đến
Và cả nỗi buồn
Trên mỗi cánh hoa ngâu…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.