thế rồi
tôi bước cùng anh
men theo vệt cỏ
đường trăng cuối trời
đi qua bến nước
chơi vơi
bao nhiêu trinh nữ
một thời đã yêu
hẹn hò
giận dỗi
buồn thiu
hóa sông
hóa núi
ráng chiều
mêng mang...
bờ lau
gai góc ngập tràn
sẹo bàn chân nhói
giữa ngàn mộng mơ
con chuồn chuồn ớt ngây thơ
đậu trên cỏ lác mà mơ bên này...
gió chiều vẫn thổi lắt lay
ngỡ như anh vẫn cầm tay
hôm nào...
tôi bước cùng anh
men theo vệt cỏ
đường trăng cuối trời
đi qua bến nước
chơi vơi
bao nhiêu trinh nữ
một thời đã yêu
hẹn hò
giận dỗi
buồn thiu
hóa sông
hóa núi
ráng chiều
mêng mang...
bờ lau
gai góc ngập tràn
sẹo bàn chân nhói
giữa ngàn mộng mơ
con chuồn chuồn ớt ngây thơ
đậu trên cỏ lác mà mơ bên này...
gió chiều vẫn thổi lắt lay
ngỡ như anh vẫn cầm tay
hôm nào...
· · Chia sẻ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.