Hoa hậu là em
Còn đâu
Cô bé “lọ lem” ngày nào
Em đi đôi guốc cao cao
Khoe mông ưỡn ngực giữa bao nhiêu người
Môi em rạng rỡ nụ cười
Đâu còn nhăn nhó như thời giận tôi...
Vòng mông vừa đủ chín mươi
Vòng eo năm tám
Ngực thời tám lăm
Thân em đủ bốn chín cân
Tóc đen mắt sáng tấm thân ngọc ngà
Em đi giữa chốn phù hoa
Hậu trường định giá
Như là
Mua rau...
Mẹ cha mình chẳng sang giàu
Tháng ngày quen với vườn cau vườn trầu
Chẳng cần hoa hậu gì đâu
Vẫn thương nhau đến bạc đầu thời gian
Phù dung vội nở chóng tàn
Hồng nhạn phận bạc
Cung đàn
Đứt dây...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.