DÃ QUỲ
Mùa Dã Quỳ
Mùa hoa của tình yêu
Trong gió Tây Nguyên trời vàng vương vương nắng
Chút se lạnh khẽ khàng mỗi sáng
Mùa Dã Quỳ
Mùa hoa của tình yêu
Trong gió Tây Nguyên trời vàng vương vương nắng
Chút se lạnh khẽ khàng mỗi sáng
Hôn má em hồng trong ưu tư
Ta trở về với con đường xưa
Lối cỏ thân quen Dã Quỳ chớm nở
Hoa rực vàng trên bạt ngàn lối cỏ
Kỷ niệm vui buồn ngày ấy cứ bâng khuâng
Cây chắt nắng vàng vào hạt tháng năm
Để rực rỡ một góc trời nhung nhớ
Có phải anh yêu vùng đất đỏ
Nên hoa thắm tình em rực sáng ở bên trời
Đi xa rồi thêm da diết em ơi
Những sâu lắng nhớ thương Tây Nguyên đất đỏ
Như hoa Dã Quỳ hàng năm vẫn nở
Dẫu nắng cháy mưa chan cũng chẳng quên mùa...
Ta trở về với con đường xưa
Lối cỏ thân quen Dã Quỳ chớm nở
Hoa rực vàng trên bạt ngàn lối cỏ
Kỷ niệm vui buồn ngày ấy cứ bâng khuâng
Cây chắt nắng vàng vào hạt tháng năm
Để rực rỡ một góc trời nhung nhớ
Có phải anh yêu vùng đất đỏ
Nên hoa thắm tình em rực sáng ở bên trời
Đi xa rồi thêm da diết em ơi
Những sâu lắng nhớ thương Tây Nguyên đất đỏ
Như hoa Dã Quỳ hàng năm vẫn nở
Dẫu nắng cháy mưa chan cũng chẳng quên mùa...
- Phương Xinh Đẹp, Minh Ngoc, Huong Thuy và 3 người khác thích điều này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.