Tôi đi tìm lại em
những ngày mười tám
Bất chợt xuôi về Cư Quin
Gặp con đường cong cong lối rẽ
Cỏ níu chân ngược lối đi về
Có ly cà phê một mùa Hạ Trắng
Có đôi mắt mộng mơ
như thiên sứ Trung Hòa
Tôi nhập vào em
Hóa thành vị đắng
Tí tách giọt buồn
Hun hút xa...
Đã gần mười năm đi qua
Nhớ ly cà phê quán nhỏ
Nhớ mẹ Quảng Bình và nhớ
Chuyện ngày xưa... ai dựng tích cau trầu
Cây cau vẫn còn, trầu vẫn xanh non
Như mẹ đã tin em gặp lại tình yêu từ kiếp trước
Không dối mẹ mà cũng không thể được
Tình yêu luôn là buổi ban đầu...
Trung Hòa ơi, Buôn Jung ơi
Nơi đã có một thời để nhớ
Tôi gọi tên em
Trắng ngần hoa cà phê nở
Có một con đường
Dang dở
Lối ta đi...
Tôi nhập vào em
Hóa thành vị đắng
Tí tách giọt buồn
Hun hút xa...
Đã gần mười năm đi qua
Nhớ ly cà phê quán nhỏ
Nhớ mẹ Quảng Bình và nhớ
Chuyện ngày xưa... ai dựng tích cau trầu
Cây cau vẫn còn, trầu vẫn xanh non
Như mẹ đã tin em gặp lại tình yêu từ kiếp trước
Không dối mẹ mà cũng không thể được
Tình yêu luôn là buổi ban đầu...
Trung Hòa ơi, Buôn Jung ơi
Nơi đã có một thời để nhớ
Tôi gọi tên em
Trắng ngần hoa cà phê nở
Có một con đường
Dang dở
Lối ta đi...
- Bạn, Krong Thanh, Minh Ngoc và 2 người khác thích điều này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.