Nghe gió về chốn cũ
Lời xạc xào réo gọi phía bờ sông
Chút vương vấn cho lòng ai day dứt
Có con đò đẫm lệ lúc sang sông
Đêm không ngủ trời cũng buồn với gió
Bóng trăng mờ côi cút với đường xưa
Đừng nhắc chi thêm câu thề dang dở
Ai gọi tên em giữa lúc giao mùa
Đêm không ngủ chỉ còn mình với bóng
Thương câu thề hóa đá giữa đường mơ
Anh nhặt nỗi buồn gói vào ký ức
Như còn đây thêm câu đợi câu chờ
Đêm không ngủ
Anh mơ về chốn cũ
Cứ bồng bềnh ngọn gió lời ru
Xin đừng gọi giữa đêm buồn không ngủ
Cứ như ta chưa xa cách bao giờ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.