Thứ Sáu, 5 tháng 5, 2017

THƠ: NGỌN NẾN

NGỌN NẾN
Giữa đêm tối ta thắp lên ngọn nến
Nhỏ nhoi thôi, nhưng tỏa sáng diệu kỳ!
Bỗng bất chợt, điện sáng bừng trở lại
Cây nến thừa kia, lại muốn quăng đi.
Có những lúc giữa bao điều giản dị
Ta bỗng thấy mình bất nhẫn với yêu thương
Ngọn nến nhỏ, người giúp ta không nhớ
Nhói giữa lương tâm day dứt với đêm trường...
***
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Bình luận
Bình luận
Le Thanh Những điều tưởng như nhỏ nhất nhưng lại là quý nhất, vĩ đại nhất.
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời
1
7 giờ
Thi Loan Ngô · 27 bạn chung
Chí lý !
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời
1
5 giờ
Kim Dung Vũ Một đốm nhỏ nhoi giữa triệu vì tinh tú
Góp lung linh huyền diệu cả trời xa
Ta nhận ra đời
...Xem thêm
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời
1
2 giờ
Ty Diep Bài thơ có ý nghĩa giáo dục lòng biết ơn rất lớn
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời
1
1 giờ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.