Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011

DALAT VÀ NỖI NHỚ

alt        
Đồi Cù (ảnh internet)

“Em về bên ấy ngàn mây
Cà phê anh chớ… vơi đầy với ai”

Dalat ơi có gì cho ta nhớ
Những con đường uốn lượn với thung xanh
Bông hoa cỏ nép mình bên phố vắng
Đồi cô đơn thông gọi
Gió mơ màng

Ta dắt em đi qua đồi mộng mơ
Trải hết những buồn vui lên thẳm cỏ
Em có thấy ánh sao trời óng ả
Nhấp nháy hoài như đôi mắt tuổi đang yêu

Những hàng thông cũng nép lại bên nhau
Như cái lạnh cao nguyên để người không xa cách
Bao buồn tủi cô đơn bỗng hóa lòng thanh bạch
Em hóa thiên thần mang lửa đến lòng anh

Dalat ơi
Nơi cao nguyên xanh
Có gì đó cho ta thêm nhớ

Thương ai đó mối tình đầu tan vỡ
Nước mắt nhòa chát mặn nước Xuân Hương

Ta nhớ hoài Dalat có em
Dắt tay nhau qua những ngày đau khổ nhất
Như rừng thông trên đồi khô khát
Chắt trong lòng đất mẹ để sinh sôi

Dalat ơi, Dalat ơi!
Nơi đã có rất nhiều cho ta nhớ
Những con đường cong, rừng thông, ngọn cỏ
Và những vì sao trên trời
Nơi ta nói lời yêu…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.