Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

SÔNG NHẬT LỆ

Tôi yêu quê em
bắt đầu bằng dòng sông
có con sông hiền hòa
có con sông giận dữ
sông Nhật Lệ ngàn đời vẫn thế
cứ hiền hòa chảy mãi giữa lòng tôi

nước trong xanh in bóng mây trời
thuyền ai đó đi về trên bến vắng
dấu tích thời gian bốn mùa mưa nắng
có chi buồn để nhỏ lệ sông ơi

cát trắng bên sông đón hạt mưa rơi
lắng dấu chân em những ngày tần tảo
dù nắng chói chang như nung như nấu
sông vẫn âm thầm ngọt mát về xuôi

con gái Quảng Bình răng trắng hay cười
nghe giọng nói như lời chim hót
tâm hồn đẹp như sông đầy nước
đã yêu rồi là thẳng hướng xa khơi…

nước trên sông có lúc đầy vơi
tình em có khi đầy khi cạn?
cũng như sông có khi hờn khi giận
bao bồi hồi lắng xoáy nước sông sâu

như chàng trai cô gái đã yêu nhau
nước mắt nhớ nhung hóa dòng Nhật Lệ
tình yêu đẹp ngàn đời vẫn thế
mỗi tấm lòng bỗng hóa những dòng sông…

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013

HUẾ THƯƠNG ƠI



Cơn lốc dữ vừa tràn qua Huế
Thành phố mảnh mai oằn gãy dưới thiên tai
Nhà tốc mái, cây nghiêng ngả đổ
Thương mẹ già em nhỏ giữa bi ai

Huế thơ mộng tình tôi hòa với Huế
Có dòng Hương say đắm là đây
Sông chảy chậm như người xứ Huế
Dùng dằng thương
Dùng dằng nhớ tháng năm dài

Bóng cây xanh chắt chiu từ sỏi đá
Cả trăm năm chưa đủ một vòng tay
Ôm cây phượng già ngỡ ôm pho sử
Có ông hoàng bà chúa đã qua đây?

Nhớ Huế ngàn xưa nhớ em An Cựu
Vạn đường kim khâu nón đội đầu
Bao nón lá hóa vầng trăng khuyết
Gửi tâm hồn xứ Huế đến năm châu

Ôi thương quá!
chiều nay nghe tin dữ
Ngỡ như lòng ruột cắt còn đau
Nhớ lắm Huế ơi
Tấm lòng người xa xứ
Xin gửi về chút ấm sưởi cho nhau…

NÓI VỚI SÔNG GIANH




Sông Gianh ơi 
một lần tôi đến
Nước lạ lùng
xanh đến là xanh
Như mắt em
trong ngần nhung nhớ
Dẫu một lần thôi
Chỉ một lần…

Tôi hòa vào sông
trong veo sóng nước
Tôi hòa vào em
một bước sang ngang
Con thuyền đậu tròng trành bến vắng
Lòng chạm lòng cho sầu nhớ mêng mang

Em có điều chi thẳm sâu đôi mắt
Thiêu cháy lòng tôi những cánh rừng xa
Nước Sông Gianh có khi sóng nổi
Chiều Ba Đồn tôi lạc giữa phong ba

Em đến giữa đời tôi bất chợt
Những vui buồn bỗng chốc nở đầy hoa
Những u uẩn của đời thường nghiệt ngã
Đã tan thành mây khói giữa hai ta

Thì em hỡi
Đừng nói lời từ biệt
Trời cũng buồn rưng rức hạt mưa sa
Mây che ngang từng tia nắng muộn
Chuyến xe đi
Hoàng hôn xuống nhạt nhòa

Em mang hết buồn vui về phía ấy
Nắng cũng theo về khoảng trời xa
Sông Gianh ơi cho tôi theo với
Về với biển xanh
Hóa hạt muối
Mặn mà…

CON GÁI SÔNG LA


Nghe người bảo 
nón Ba Đồn đẹp lắm
gái miền quê Đức Thọ đẹp như hoa
Kỳ lạ thay miền Trung nắng cháy
có những nàng tiên rạng rỡ chan hòa

Giữa cát bụi gió Lào nóng bỏng
Làn da em cứ trắng như ngà
Trong nghiêng ngả thị trường đen bạc
Tình yêu em cứ ngời sáng kiêu sa

Từ Đại tướng đến người dân bình dị
Đã yêu rồi là nồng mặn thiết tha
Ôi Ngàn Phố, Ngàn Sâu, Ngàn Trươi chảy mãi
Rạng tấm lòng người con gái dòng La

Đẹp làm sao
những người con gái Việt
Có dáng hình người con gái quê ta…
...............

Thứ Ba, 14 tháng 5, 2013

LẠI NHỚ MÙA HOA PHƯỢNG


Mỗi hè về
lại nhớ những ngày qua
Còn đâu nữa một thời thơ bé
Em bẽn lẽn nhìn anh như thế
Chẳng dám chia tay
ai ngấn lệ giữa sân trường

Giấu nhụy phượng hồng
Sổ lưu bút bâng khuâng
phượng rực rỡ
bên bằng lăng tím ngắt
Anh chẳng thể tin
Chia tay đâu có thật
Đám ve kêu ra rả hắt hiu buồn

Buổi sáng nay trời bỗng cao hơn
Áo em trắng và má hây hây đỏ
Tóc chấm bờ vai bồng bềnh trước gió
Mỗi sợi mềm theo biết mấy mộng mơ…

Gốc phượng này đây những buổi hẹn hò
Ta đã khắc vào cây lời hẹn ước
Chữ lồng vào nhau
Bồi hồi thao thức
Em giận vì anh
Tên ai viết lên đầu

Năm tháng lùi xa,
Thời gian cứ trôi mau
Mỗi độ hè sang đỏ hồng phượng vĩ
Gốc cây ngày xưa
Cứ là như thế
Ai đó lại khắc tên nhau
Như ta thuở ban đầu….

NHỚ EM


Anh nhớ em như chưa từng nhớ
Anh yêu em như chưa từng yêu
Khỏa lấp thời gian nắng sớm mưa chiều
Mái tóc màu nâu bồng bềnh trên phố

Nhặt kỷ niệm xưa trên từng lối cỏ
Có nỗi buồn vương lác đác lá vàng rơi
Thời gian đi xa lắc tuổi đôi mươi
Xúc động lòng ta bồi hồi ký ức

Một thời sinh viên một thời mơ ước
Có ngày mai sáng đẹp phía chân trời
Cuộc sống bần hàn cơm độn cầm hơi
Củ sắn củ khoai nuôi tim ta nóng bỏng

Em cầm tay anh vẫn còn đây hơi ấm
Lời hẹn hò nung nấu những niềm yêu
Ta bắc qua nhau một nhịp cầu kiều
Mảnh mai bước giữa dòng đời cuộn chảy

Chiều nay đứng bên dòng sông thuở ấy
Cứ ngỡ nồng nàn hai đứa với nhau đây…

HỒ LẮK

Hồ Lăk ơi
Ngày ấy ta qua
Con sóng nước
Vỗ bồng bềnh ký ức
Nơi ta đến như mơ như thực
Có nàng tiên dẫn lối ta về

Nàng dẫn ta qua
Con đường xanh bóng tre
Và đi qua bến nước
Mái tóc nàng xõa trần trên ngực
Đất mẹ tròn căng bầu sữa ngàn năm

Nàng đưa ta về phía hoàng hôn
Ta chới với cùng con đò bến vắng
Ta gọi nàng
Nàng hóa vầng trăng tĩnh lặng
Hận nàng
Ta gieo mình xuống
Một vòng tay...