Thứ Hai, 20 tháng 5, 2013

NÓI VỚI SÔNG GIANH




Sông Gianh ơi 
một lần tôi đến
Nước lạ lùng
xanh đến là xanh
Như mắt em
trong ngần nhung nhớ
Dẫu một lần thôi
Chỉ một lần…

Tôi hòa vào sông
trong veo sóng nước
Tôi hòa vào em
một bước sang ngang
Con thuyền đậu tròng trành bến vắng
Lòng chạm lòng cho sầu nhớ mêng mang

Em có điều chi thẳm sâu đôi mắt
Thiêu cháy lòng tôi những cánh rừng xa
Nước Sông Gianh có khi sóng nổi
Chiều Ba Đồn tôi lạc giữa phong ba

Em đến giữa đời tôi bất chợt
Những vui buồn bỗng chốc nở đầy hoa
Những u uẩn của đời thường nghiệt ngã
Đã tan thành mây khói giữa hai ta

Thì em hỡi
Đừng nói lời từ biệt
Trời cũng buồn rưng rức hạt mưa sa
Mây che ngang từng tia nắng muộn
Chuyến xe đi
Hoàng hôn xuống nhạt nhòa

Em mang hết buồn vui về phía ấy
Nắng cũng theo về khoảng trời xa
Sông Gianh ơi cho tôi theo với
Về với biển xanh
Hóa hạt muối
Mặn mà…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.