BÔNG DẠ THẢO
Chỉ một lần được gặp em thôi
Anh đã biết em là người xứ Huế
Nghe giọng nói như dòng Hương nhè nhẹ
Thấm vào lòng đất mẹ thân thương
Ngọn gió vô tình thổi ta đến Tây Nguyên
Đất đỏ bazan níu người ở lại
Sâu thăm thẳm trong đôi mắt ấy
Chút dùng dằng nhung nhớ của dòng Hương
Dẫu một lần thôi gặp giữa sân trường
Nhớ bông dạ thảo đêm không ngủ
Màu hoa tím đọng nỗi lòng xứ Huế
Có ai về bên ấy để bâng khuâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.