Tran Xuan Linh
Ngày lại ngàycàng yêu thêm thành phố
Mỗi con đường Buôn Ma Thuột ngỡ xinh hơn
Như cô gái tuổi vừa mười tám
Ngực tròn căng, đôi mắt biếc giận hờn
Mái tóc dài níu đời tôi trai trẻ
Hương thoảng bay lưu luyến cánh hoa thơm
Mỗi góc phố con đường bao kỷ niệm
Sưởi giọt buồn se lạnh thuở cô đơn
Tôi yêu Buôn Ma Thuột như yêu em ngày ấy
Chưa hẹn thề đã nồng ấm trong nhau
Bao yêu thương mở lòng mình chật hẹp
Tấm lòng thành xoa dịu những niềm đau
Buôn Ma Thuột ơi
Đằm lòng bao nỗi nhớ
Những tâm hồn đầy phóng khoáng mộng mơ
Những con người không biết hờn biết trách
Còn tấm áo sờn cũng cởi tặng kẻ bơ vơ
Buôn Ma Thuột ơi
Tôi nép vào thành phố
Như nép vào lòng mẹ thuở ấu thơ
Nghe nhịp đập trái tim đã nuôi tôi khôn lớn
Từ buổi đầu tiên chập chững dại khờ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.