MƯA THU NÓI VỚI CHỊ HẰNG
Đêm Trung thu
Tôi nói với chi Hằng
Câu chuyện của tôi những ngày thơ bé
Ngày ấy chắc chị cũng còn rất trẻ
Và tôi chú nhóc nhà quê...
Tôi đứng trên đê
cùng lũ bạn mục đồng
nướng củ khoai lang lấm lem bùn đất
chẳng bánh ngọt bánh kem
cũng gào lên mà hát
Trung thu trăng sáng như gương...
Đêm ấy
chị tiễn anh tôi lên đường
những đoàn áo xanh khuất dần sau núi
chúng tôi ước được thành bộ đội
khoác súng dài hùng dũng bước trong đêm
đời chiến chinh hòn đạn mũi tên
đất nước hòa bình nhiều người đi không trở lại
tôi cắp sách tới trường trên bờ đê năm ấy
vẫn bồi hồi nghe như tiếng quân đi
Biết mấy mùa thu chị chẳng nói gì
vẫn âm thầm đi qua những ngày xưa cũ
Lối ấy anh đi đã thành đại lộ
có ánh đèn rực sáng thâu đêm
Chị vẫn đi qua lối cũ đường quen
tôi biết đêm nay chị khóc
những kỷ niệm xưa vùi trong nấm đất
chị giấu lòng mình để hóa giọt mưa thu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.