Để day dứt trái tim tôi
Từ buổi ấy em trở thành ngọn lửa
Đã thiêu cháy một đời tôi dang dở
Những đêm dài hình bóng trọn trong mơ
Chỉ một lần thôi
Như thể bất ngờ
Em hiển hiện giữa đời tôi
giông bão
Đôi mắt biếc ánh mắt nhìn nung nấu
Có điều gì như vương nợ vào nhau
Tôi hòa vào em đáy nước sông sâu
Từng hạt cát vun vào trong nỗi nhớ
Có ngọn sóng mang nỗi lòng đau khổ
Có nỗi buồn em cũng giống như tôi
Hai đứa chung nhau nắng gió mây trời
Những u uất của đời thường nghiệt ngã
Thương em lắm bao tháng ngày vất vả
Tấm thân gầy gánh vác những lo toan
Biết nói làm sao
Mây gió non ngàn
Cứ thổi mãi giữa đời em nghiêng ngả
Mỗi lần gặp em
Sau nụ cười rộn rã
Anh hiểu rất nhiều những cay đắng buồn vui
Năm tháng đi qua
Đã nửa cuộc đời
Bất chợt gặp nhau
những ngày cuối hạ
Thời gian có mài mòn sỏi đá
Em vẫn là tất cả của riêng tôi...
.............................
(Đêm không ngủ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.