Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

NGÀY ẤY...

Ngày ấy ta về nơi phố biển
Trời cũng xanh và biển cũng xanh
Cơn mưa vội cuối chiều em ướt áo
Thành phố đông vui ta tưởng có riêng mình


Anh ôm vào lòng những ngày chờ đợi
Hạnh phúc dâng đầy vị ngọt làn môi
Có hơi thở cồn cào nơi biển mặn
Ta hòa vào nhau những đợt sóng tuôn trào


Bầu trời hiến dâng nắng vàng sự sống
Vầng trăng hiến dâng đêm sáng mơ màng
Anh dâng tặng em tình yêu sâu thẳm
Tan hết u buồn và trắc ẩn trái ngang


Biển có nhớ ai mà sóng dồi bờ cát
Gió có nhớ ai mà khúc hát mêng mang
Anh luôn nhớ em giữa vòng tay hạnh phúc
Yêu em nhiều anh bỗng thấy giàu sang


Ơi biển đêm nay có có gì cho ta nhớ
Tình yêu em vừa trọn một mùa trăng
biển với trăng có khi đầy khi khuyết
Tôi yêu em vành vạnh ánh trăng rằm


Có thể một ngày biển không còn nũa 
Mặt trời không còn và tắt lịm vầng trăng
Anh đã có tình em thắp sáng
Đủ ấm lòng giữa những lúc giá băng


Đã xa rồi những ngày trên phố biển
Sóng vẫn cồn cào khúc hát ngàn năm
Nơi ta đến đã xanh ngàn muống biển
Hoa tím trời bên lối ấy em
sang...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.