Hoàng hôn xuống
cuối chiều nghiêng nắng
Hai đứa gặp nhau
Quán nhỏ bên đường
Ly cà phê trinh nguyên đất đỏ
Ngấm vào lòng chát mặn với yêu thương
Tôi ngắm nhìn em
Trong veo đôi mắt
Có điều gì như thể ẩn vào trong
Tôi hiểu lắm những điều em không nói
Bởi tim tôi đã cháy đỏ trong lòng…
Tôi biết tình yêu không khoảng cách
Để thầm thì rồi lắng mãi vào trong
Dù có gần nhau thôi chẳng đủ
Muốn hòa vào nhau như nước của dòng sông
Ôi cuộc đời ta tình yêu và hạnh phúc
Như ngọn lửa hồng sưởi ấm giữa đêm đông
Nơi bàn tay em nhen lên từ gian khó
Hai đứa mình che chắn phía bão giông
Cầm tay em…
Lại một ngày xa cách
Một ngày dài
Đau đáu những chờ mong
Tôi chẳng dám tiễn em về phía ấy
Ly cà cà phê đen
Bỗng đắng chát trong lòng…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.