Vội vàng tôi
Vội vàng em
Chia tay giữa lúc
ánh đèn vừa lên
Giã từ ngày
để sang đêm
rời xa ngõ phố
em lên nẻo về
Mắt huyền
lệ ướt hàng mi
Yêu em tôi hiểu
điều chi ngập ngừng
Cô đơn
giữa chốn người dưng
giữa chốn người dưng
Hình như
tôi vướng nợ lòng rồi em
Ngẩn ngơ
giữa nẻo đường quen
Hoàng hôn
tôi với ánh đèn bơ vơ...
tôi vướng nợ lòng rồi em
Ngẩn ngơ
giữa nẻo đường quen
Hoàng hôn
tôi với ánh đèn bơ vơ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.