Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

LANG THANG

Giữa mùa Noel
Đi lang thang hoài trên facebook
Bồi hồi ngã bảy ngã ba
Những dòng đời cuộn chảy thiết tha
Trang vở mới ai gieo từng con chữ

Chữ viết vội của nàng thiếu nữ
Rối lòng của tuổi đang yêu
Những hẹn hò vương nắng sớm mưa chiều
Chút hờn giận như mưa rồi chợt nắng

Người hạnh phúc dâng trào trên giấy trắng
Kẻ buồn lòng than thở với trăng sao
Con đường đời mải miết chảy về đâu
Mà con chữ cũng vô tình bối rối

Ta đi qua nhà em
bước vội
Ngọn gió đêm buồn cũng thổi lang thang
Mây buồn nép vội vào trăng
Trăng có điều chi thổn thức

Đêm không ngủ lang thang hoài facebook
Em có nỗi buồn chi giống tôi
Chẳng thể gặp nhau cách mấy phương trời
Mà nghe thấu đêm thở dài không ngủ

Nếu cuộc sống không còn câu chữ
Ta lại về sống thưở hoang sơ
Nỗi buồn vứt lại cho mưa
Niềm vui lại đếm qua mùa rẫy nương...
Thích ·

HUYỀN THOẠI MỘT TÌNH YÊU

Chuyện kể rằng
xưa có người thiếu nữ
Vẻ đẹp thiên thần hơn cả vầng trăng
Triệu triệu chàng trai đêm ngày thao thức
Muốn làm sao chiếm trọn trái tim nàng

Dẫu ai đó là những người quyền quý
Trái tim nàng vẫn khép cửa đóng băng
Hàng triệu chàng trai, trái tim có một
Phải đâu tình yêu để đánh đổi bạc vàng

Rồi một ngày nàng nghe trong gió
Ai yêu nàng mang cành củi đem sang
Nếu cành khô ra hoa ra lá
Trái tim em sẽ dành hết cho chàng

Ôi tình yêu sự diệu kỳ như thế
Giữa khô tàn bỗng hé nụ xuân sang
Người thợ mộc nghèo thành Na-da-rét
Nhành củi khô đã thầm nở hoa vàng

Người đẹp nhất trần gian
đã yêu chàng thợ mộc
Nàng khước từ biết bao kẻ giàu sang
Trái tim lớn chan hòa cùng cây cỏ
Vẻ đẹp cao sang, vẻ đẹp dịu dàng

Người đẹp nhất với anh chàng thợ mộc
Hạnh phúc tràn đầy, chẳng chút giàu sang
Chặt củi, trồng nho, nuôi cừu, dệt vải
Một mái nhà xiêu hai trái tim vàng

Đời mẹ khổ để sinh con vĩ đại
Nơi lạnh lùng của hang đá Bê-lem
Chúa cứu thế ra đời trong máng cỏ
Triệu bông hoa cũng nở thắm bên thềm

Một dịp Giáng sinh nhắc về quá khứ
Tình yêu diệu kỳ đâu phải giàu sang
Hãy để yên cho trái tim mách bảo
Nhành củi khô kia cũng sẽ nở hoa vàng..
Thích ·

THƠ VIẾT CHO NGÀY TẬN THẾ

21 tháng 12 năm 2012

Thế giới hoang mang đợi ngày Tận thế
Đồng hồ quay tích tắc đếm từng giây
Bất kể ai là Á Âu Phi Mỹ
Bất kể ai nghèo khó sang giàu

Mấy triệu triệu năm loài người lao động
Vun xới mầm xanh trên những cánh đồng
Biết chia sẻ bát cơm hạt muối
Nghĩa tình yêu qua biết mấy bão giông

Rồi một lúc chợt nghĩ ngày Tận thế
Bạc vàng đây giàu có cũng như không
Bao toan tính mưu ma chước quỷ
Gột sạch tâm can tìm nghĩa tương đồng

Nơi cát bụi ta lại về cát bụi
Thanh thản ra đi nhẹ tựa lông hồng
Chẳng đẳng cấp chẳng quyền cao chức trọng
Mọi lâu đài vùi dưới núi dưới sông

Ngày Tận thế nghe vừa quen vừa lạ
Như hồi chuông vang dậy chốn hư không
Trong bóng tối của đời thường nghiệt ngã
Bỗng nhen lên ngọn lửa mỗi tấm lòng

Ngọn lửa yêu thương bấy lâu tắt lịm
Người với người như bầy thú tranh ăn
Những bom đạn chiến tranh không thể dứt
Những thằng người đã cạn hết nhân tâm

Cảm ơn lắm ai nghĩ ra Tận thế
Để con người biết yêu quý tình thân
Biết thức dậy những tấm lòng thánh thiện
Biết cuộc đời đâu sống để mà ăn

Cuộc sống đáng yêu ta vun trồng cày xới
Mỗi nhành hoa với những nụ cười tươi
Là mỗi sáng bên dòng sông hò hẹn
Như chú ong xinh vẫn tìm mật cho đời

Dù bạn ở Á Âu Phi Mỹ
Cũng là người máu đỏ như tôi
Cũng vui sướng khổ đau hờn giận
Cũng đa mang thân phận một kiếp người

Sao chẳng biết thương nhau
Chỉ đến ngày tận thế
Mới hiểu rằng ta chung một niềm đau
Chung một bầu trời
Chung nhau quả đất
Vàng đen trắng màu da không đẳng cấp
Không căn cước thấp cao
Không sướng khổ sang giàu

Ngày tận thế đố ai biết được
Ta với lòng mình chưa đo hết nông sâu
Ta với em từng bao ước hẹn
Ngày đẹp giờ thiêng mà vẫn lỡ nhịp cầu

Ngày Tận thế để loài người thêm nhớ
Thế giới này vẫn chưa hết thương đau
Thôi dừng lại một ngày cho kỷ nguyên mới mở
Cho người với người sẽ mãi mãi yêu nhau…
Thích ·

MỘT MÙA HƯƠNG

Về với Krông Năng
Qua Bãi Bằng, Ea Tó
Qua bạt ngàn cà phê trắng nở
Như về nơi của mấy nàng tiên

Những vườn cà phê xanh nghiêng nghiêng
Xanh một màu ngút ngát
Nghe suối chảy ngỡ ngàng tiếng hát
Dáng em về như gió thu

Krông Năng mùa này không mưa
Trời cứ xanh trong vô tận
Như ai đó đã từng hò hẹn
Lòng bâng khuâng một thoáng trời chiều

Krông Năng nơi tôi yêu
Hương của cà phê trinh trắng
Hương thơm ngát nơi em chờ lối vắng
Cỏ ven đường cũng nhuốm sắc xanh hơn

Nơi ta về lối cũ đường quen
Thương ngọn gió xạc xào không ngủ
Mang theo cả ngút ngàn nỗi nhớ
Thổi cho lòng thêm thao thức mêng mông

Anh về với Krông Năng
Ngày mai em vào đám cưới
Nếu có rước dâu đừng qua nơi vẫn đợi
Sợ cỏ ven đường níu lạc bước chân em…
 

THƯA VỚI NGỌC HOÀNG

Ngọc Hoàng nghe nói cũng yêu
Lấy ba bốn vợ
Ngài liều hơn tôi
Một cô cũng mệt lắm rồi
Thương chi cho lắm để người hành ta
Trời có sấm sét phong ba
Vợ trời thích hạn, mưa sa mặc lòng
Đời khốn khổ lắm bất công
Cớ sao trời vẫn thong dong đứng nhìn
Xin người hãy lập đồng minh
Đứng lên tranh đấu cho mình tự do...
Thích ·

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

NHẶT LẠI NGÀY XA

Ngày mỗi ngày
Từng giọt cà phê
Tí tách
Nhấm ly cà phê sánh đặc
Vị đắng cho ta nhớ buổi ban đầu

Ánh mắt nồng nàn ngày ấy em trao
Trời ửng màu mây mơ màng sương sớm
Bao chờ đợi để rồi lỡ hẹn
Một thoáng bên nhau
Ngày ấy có xa mờ...

Anh buồn lòng viết vội mấy dòng thơ
Câu chữ ngổn ngang không đầu không cuối
Dấu chấm lửng là nơi em đợi
Khoảng nhớ trong lòng một dấu chấm than

Năm tháng đi qua gió thổi mây ngàn
Quán cóc ngày xưa vẫn còn bên phố
Anh muốn được hòa vào với cỏ
Nhặt lại ngày xưa
Những kỷ niệm ban đầu...
 

QUY NHƠN BIỂN NHỚ

Đến Quy Nhơn 
một đêm không ngủ
Nghe biển cựa mình 

ở phía khơi xa
Nghe câu chuyện hồng hoang 

biển thì thào kể mãi
Nghe gió nhớ ai 

Mà thao thức đêm dài

Ta cùng em đi ra phía biển
Những rặng dừa xanh
Những bờ bãi mờ xa
Dấu chân trần song đôi trên cát
Biển âm thầm lưu dấu bước hai ta

Anh đến với Quy Nhơn
Một đêm không ngủ
Một đêm cho những ngày đã xa
Một đêm ngắm dáng hình của biển
Biển Quy Nhơn ơi
Không rời xa...
Thích ·

QUẢNG NGÃI YÊU THƯƠNG

  1. QUẢNG NGÃI YÊU THƯƠNG
    (Tặng 209)

    Đến Quảng Ngãi bắt đầu vụ mới
    Ruộng đã làm xong
    em gieo hạt vào mùa
    Như nàng tiên vừa gieo vừa hát
    Em đúng là cô Tấm ngày xưa

    Em ở Bình Sơn hay Đức Phổ
    Nghe lời tâm sự thấy thương thương
    Giọng trong trẻo như Sông Trà Sông Vệ
    Như thu xanh ngọt mát những con đường

    Quảng Ngãi có em người con gái Việt
    Bốn mùa biết mấy nắng sương
    Tình em gieo mầm xanh vào đất
    Cho mai sau những cánh đồng vàng

    Anh đi qua cánh đồng Đức Phổ
    Thương em dừng lại bên đường
    Muốn được cùng em gieo hạt
    Xanh đầy hai nửa yêu thương...
    Thích ·
  2. Trong cái nước hơi nhỏ, có một thủ đô thật to.
    Trong thủ đô thật to, có những con đường rất nhỏ.
    Trong những con đường rất nhỏ, lại có những căn nhà thật to.
    Trong những căn nhà thật to, lại có những cô vợ bé rất nhỏ.
    Những cô vợ bé rất nhỏ, lại dành cho những ông quan thật to.
    Những ông quan thật to, lại đeo một cái cặp hơi nhỏ.
    Những cái cặp hơi nhỏ, thường có những dự án rất to.
    Những dự án tuy rất to, nhưng hiệu quả lại quá nhỏ.
    Hiệu quả quá nhỏ, nhưng thất thoát lại thật to.
    Tuy thất thoát thật to, lại được coi là cái lỗi rất nhỏ.
    Vì thế Việt Nam ta, từ từ biến thành một đất nước nho nhỏ.
    — với Tam Thanh Tran3 người khác.
  3. Bình Đinh và ...

MỸ KHÊ BIỂN GỌI

Đến với Mỹ Khê
đêm nay trời trở gió
Biển cồn cào từng đợt sóng đơn côi
Lòng biển mặn có gì day dứt
Nỗi nhớ trào lên từng đơt bồi hồi

Ta cất bước trên bờ cát vắng
Cát cũng buồn
ướt lạnh dưới chân ai
Thương biết mấy con dã tràng xe cát
Xây mộng tình yêu
Tan vỡ những lâu đài

Biển có buồn chi
để biển hờn biển giận
Triệu triệu lần tung bọt
chẳng nguôi ngoai
Thương biết mấy
qua từng đợt sóng
Biển buồn thương
Sóng bạc gió hao gầy

Biển ơi biển ơi
Ta rất hiểu từ trong lòng biển
Những nỗi buồn mặn chát
phía xa khơi
Có nỗi nhớ chỉ biết vùi trong cát
Có những niềm thương
Từng đợt sóng dâng đầy...
Thích ·

THƯƠNG BÔNG HOA HÉO

Bất chợt bông hoa vừa mới héo
Bỗng thấy lòng mình đau xót xa
Mới ngày nào sắc bừng rạo rực
Thơm bâng khuâng tỏa ngát trước hiên nhà

Chẳng có gì đâu ngoài màu hương sắc

Cứ vô tư tỏa tận những ngày xa
Sống thanh bạch giữa dòng đời nghiệt ngã
Vợi bớt niềm đau cuộc sống chan hòa

Dẫu biết sự đời là vẫn thế
Một nhành non rồi cũng đến lúc già
Xuân có đẹp rồi có ngày đông tới
Người cũng giã từ đâu chỉ có mình hoa

Thôi đành vậy
Có những ngày đẹp nhất
Đắm say lòng thơm thảo giữa hai ta
Những lúc buồn vui mình không xa cách
Nụ hôn nồng ngan ngát chẳng chia xa

Ngày mai lại có bông hoa nở
Sắc yêu kiều pha lẫn nét kiêu sa
Bông hoa nở rồi hoa lại héo
Vui với buồn
Mấy cung bậc lòng ta?
Thích ·

NỖI NHỚ

NỖI NHỚ

Có đi xa mới hiểu Buôn Ma Thuột
Đau đáu trong lòng một niềm yêu
Như thiếu nữ đang thời hò hẹn
Cứ đắm say một nét yêu kiều

Từ cánh bay ngắm trời lồng lộng
Nhìn xuống bồi hồi với núi sông
Krong Na, Krong Nô
Sông chồng sông vợ
Cà phê xanh thăm thẳm đôi bờ

Nhà ai đó hồng hào ngói đỏ
Thấp thoáng ngây thơ những dải hoa vàng
Chắc em đó vừa tròn mười tám
Tuổi hẹn hò hoa nở nhắc ai sang

Ta bước xuống sân bay Buôn Ma Thuột
Ngọn giò ùa vào cuối đường băng
Gió nhớ ai mà khẽ hôn lên tóc
Một chút thân thương cho má ửng hồng

Buôn Ma Thuột ơi
Buôn ma Thuột
Một ngày xa nhớ với mười mong
Dẫu đi muôn dặm bao mong đợi
Mới hiểu Ban Mê ở giữa lòng...
Thích ·