Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

THƠ VIẾT CHO NGÀY TẬN THẾ

21 tháng 12 năm 2012

Thế giới hoang mang đợi ngày Tận thế
Đồng hồ quay tích tắc đếm từng giây
Bất kể ai là Á Âu Phi Mỹ
Bất kể ai nghèo khó sang giàu

Mấy triệu triệu năm loài người lao động
Vun xới mầm xanh trên những cánh đồng
Biết chia sẻ bát cơm hạt muối
Nghĩa tình yêu qua biết mấy bão giông

Rồi một lúc chợt nghĩ ngày Tận thế
Bạc vàng đây giàu có cũng như không
Bao toan tính mưu ma chước quỷ
Gột sạch tâm can tìm nghĩa tương đồng

Nơi cát bụi ta lại về cát bụi
Thanh thản ra đi nhẹ tựa lông hồng
Chẳng đẳng cấp chẳng quyền cao chức trọng
Mọi lâu đài vùi dưới núi dưới sông

Ngày Tận thế nghe vừa quen vừa lạ
Như hồi chuông vang dậy chốn hư không
Trong bóng tối của đời thường nghiệt ngã
Bỗng nhen lên ngọn lửa mỗi tấm lòng

Ngọn lửa yêu thương bấy lâu tắt lịm
Người với người như bầy thú tranh ăn
Những bom đạn chiến tranh không thể dứt
Những thằng người đã cạn hết nhân tâm

Cảm ơn lắm ai nghĩ ra Tận thế
Để con người biết yêu quý tình thân
Biết thức dậy những tấm lòng thánh thiện
Biết cuộc đời đâu sống để mà ăn

Cuộc sống đáng yêu ta vun trồng cày xới
Mỗi nhành hoa với những nụ cười tươi
Là mỗi sáng bên dòng sông hò hẹn
Như chú ong xinh vẫn tìm mật cho đời

Dù bạn ở Á Âu Phi Mỹ
Cũng là người máu đỏ như tôi
Cũng vui sướng khổ đau hờn giận
Cũng đa mang thân phận một kiếp người

Sao chẳng biết thương nhau
Chỉ đến ngày tận thế
Mới hiểu rằng ta chung một niềm đau
Chung một bầu trời
Chung nhau quả đất
Vàng đen trắng màu da không đẳng cấp
Không căn cước thấp cao
Không sướng khổ sang giàu

Ngày tận thế đố ai biết được
Ta với lòng mình chưa đo hết nông sâu
Ta với em từng bao ước hẹn
Ngày đẹp giờ thiêng mà vẫn lỡ nhịp cầu

Ngày Tận thế để loài người thêm nhớ
Thế giới này vẫn chưa hết thương đau
Thôi dừng lại một ngày cho kỷ nguyên mới mở
Cho người với người sẽ mãi mãi yêu nhau…
Thích ·

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.