Hiểu văn hóa nước mình qua mấy ngàn năm
Thân đứng thẳng dáng hình tre trúc
Sống hiên ngang qua mưa gió đại ngàn
Dẫu gian khổ đắng cay chia sẻ
Sánh vai cùng gánh vác gian nan
Bữa cơm chỉ tương cà mắm muối
Cũng ngọt lành không quên nghĩa tương thân
Mẹ nhớ ta những lần xa cách
Cứ bồi hồi so đũa trên mâm
Ăn cơm trắng ta nhớ người cày cấy
Mỗi hạt cơm thơm biết mấy tảo tần
Từng đôi từng đôi ngàn đời vẫn thế
Hai nửa yêu thương thành nghĩa trăm năm
Có lúc duyên tình như đôi đũa lệch
Mẹ thương em cũng chỉ biết khóc thầm
Đôi đũa ngàn năm thành văn hóa Việt
Thức dậy tình người trong mỗi bữa ta ăn
Sống phải có đôi điều không thể khác
Hai nửa yêu thương góp lại bội phần...
Mẹ nhớ ta những lần xa cách
Cứ bồi hồi so đũa trên mâm
Ăn cơm trắng ta nhớ người cày cấy
Mỗi hạt cơm thơm biết mấy tảo tần
Từng đôi từng đôi ngàn đời vẫn thế
Hai nửa yêu thương thành nghĩa trăm năm
Có lúc duyên tình như đôi đũa lệch
Mẹ thương em cũng chỉ biết khóc thầm
Đôi đũa ngàn năm thành văn hóa Việt
Thức dậy tình người trong mỗi bữa ta ăn
Sống phải có đôi điều không thể khác
Hai nửa yêu thương góp lại bội phần...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.