Riêng mùa lạnh Tây Nguyên có khác
Trời cứ mãi mãi xanh trong vắt
Như mắt nàng thiếu nữ tuổi đôi mươi
Nắng cứ vàng ươm đến tận cuối trời
Gió thổi miên man về nơi xa lắc
Một chút lá vàng rơi bên khóm trúc
Cứ dùng dằng như níu lại mùa thu
Mùa lạnh Tây Nguyên mùa không mưa
Ta rong ruổi những dặm dài phố vắng
Bâng khuâng nếm ly cà phê vị đắng
Cũng đủ cho lòng vợi bớt những ưu tư
Mùa lạnh Tây Nguyên mùa không mưa
Áo mỏng em mang căng tròn trước ngực
Bên bếp lửa nhóm lên từ năm trước
Cái lạnh vô tình
Níu ta lại gần nhau…
Mùa lạnh Tây Nguyên mùa không mưa
Ta rong ruổi những dặm dài phố vắng
Bâng khuâng nếm ly cà phê vị đắng
Cũng đủ cho lòng vợi bớt những ưu tư
Mùa lạnh Tây Nguyên mùa không mưa
Áo mỏng em mang căng tròn trước ngực
Bên bếp lửa nhóm lên từ năm trước
Cái lạnh vô tình
Níu ta lại gần nhau…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.