Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

GIẢ NHƯ...

Giả như anh tuổi đôi mươi
Để em được nói những lời yêu thương
Bên cây phượng thắm sân trường
Ngắm hoàng hôn tím nắng vương cuối trời

Ước là ngọn gió em ơi
Ở đâu cũng thể hôn người mình yêu
Nhẹ nhàng như dải lụa điều
Làn hương mái tóc bên chiều bâng khuâng

Ước là cây gỗ trên rừng
Xanh ngàn lá thắm, xanh từng đường đi
Chở che nắng, lối em về
Vẹn tròn non nước, câu thề đôi ta

Giả như anh hoá đường hoa
Ngập ngừng thắm đỏ hiên nhà em yêu
Để em mỗi sáng mỗi chiều
Em hôn hoa nở giữa bao nhiêu người

Giả như ta có nhau rồi
Anh hôn mái tóc, nụ cười của em
Giữa se se lạnh hằng đêm
Anh thành chăn ấm ủ êm giấc nồng

Ngẩn ngơ nhớ, ngẩn ngơ mong
Có ai neo đá giữa lòng hai ta
Héo gầy mỗi lúc chia xa
Đếm thời gian đến nhạt nhòa hoàng hôn…


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.