Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

NỖI NHỚ DÒNG SÔNG

Qua nửa cuộc đời
vẫn nhớ những dòng sông
Ôi con sông hiền hòa, con sông giận dỗi
Nơi ta đã đắm mình trong nông nổi
Bao tháng ngày thương nhớ lắm sông ơi

Nơi dòng sông khao khát tuổi đôi mươi
Cuồn cuộn chảy để về nơi biển rộng
Ta hòa vào sông, sông đầy mơ mộng
Chở con thuyền chao sóng rẽ sang ngang

Đất nước bắt đầu bằng những dòng sông
Nơi hội tụ nên phù sa đồng bãi
Nơi câu hát giận thương còn vang mãi
Mỗi bến bờ lắng đọng khúc dân ca

Con sông quê khúc hát giữa lòng ta
Những kỷ niệm của một thời trai trẻ
Có đi khắp bốn phương trời vẫn thế
Bao niềm thương nhung nhớ chảy trong lòng

Từ buổi yêu đầu em đã hóa dòng sông
Ngọt mát lòng tôi những ngày nắng cháy
Lời hò hẹn đã xanh đồng xanh bãi
Nơi đầu nguồn chảy mãi chẳng hề nguôi

Có thể nào xa được sông ơi
Nỗi nhớ nhân lên bồng bềnh sóng nước
Tôi đắm mình với sông
Sông vỗ về câu hát
Nơi tôi về
Em đã hóa dòng sông…

Hỡi dòng sông Hương
Hỡi dòng sông Lam
Đã hẹn ước ngàn năm về biển rộng
Câu ca Huế cùng lời thương Ví dặm
Có con thuyền
Em neo lại giữa lòng tôi…




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.