MẤT ĐIỆN
Lúc điện sáng thấy thương trăng phố thị
Đêm cũng như ngày, có ai nhớ trăng đâu
Nhà chen mái, ken dày như lô cốt
Cổng sắt im lìm, ngỡ sống giữa nhà lao...
Đêm cũng như ngày, có ai nhớ trăng đâu
Nhà chen mái, ken dày như lô cốt
Cổng sắt im lìm, ngỡ sống giữa nhà lao...
Lúc điện mất, ta thấy đêm thật rõ
Ánh trăng treo óng ả ở trên đầu
Cả trời thẳm như cánh đồng màu mỡ
Lung linh, dịu dàng là muôn vạn ánh sao!
Ánh trăng treo óng ả ở trên đầu
Cả trời thẳm như cánh đồng màu mỡ
Lung linh, dịu dàng là muôn vạn ánh sao!
Lúc mất điện, để lòng ta lắng lại
Ngọn lửa ngàn xưa, cái thuở ban đầu
Ta thêm hiểu "tắt lửa tối đèn" là như thế
Vì sao người xưa lại rất quý, thương nhau!
***
Ngọn lửa ngàn xưa, cái thuở ban đầu
Ta thêm hiểu "tắt lửa tối đèn" là như thế
Vì sao người xưa lại rất quý, thương nhau!
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.