TRỜI ƠI!
Khi gặp buồn đau
Ta gọi trời ơi!
Trời không thấy đâu
Chỉ thấy lũ về vần vũ
Thấy cái nắng như nung
Thấy cuộc đời khốn khó
Những thân phận khô cong
dưới mái tranh nghèo!
Ta gọi trời ơi!
Trời không thấy đâu
Chỉ thấy lũ về vần vũ
Thấy cái nắng như nung
Thấy cuộc đời khốn khó
Những thân phận khô cong
dưới mái tranh nghèo!
Trời chỉ là ông kẹ quan liêu
Mưa nắng vô tình, sấm rung chớp giật
Sét nhằm đánh trúng người thành thật
Lũ bất nhân vẫn béo tốt giữa đời...
Mưa nắng vô tình, sấm rung chớp giật
Sét nhằm đánh trúng người thành thật
Lũ bất nhân vẫn béo tốt giữa đời...
Tổ quốc tôi
bom đạn rung trời
Chẳng thù oán gì ai
Chỉ muốn tự do, độc lập
Bom na-pan,
Đạn xuyên lòng đất
Những Khâm Thiên, Hương Phúc*...
Lớp học thành nấm mồ chung!
bom đạn rung trời
Chẳng thù oán gì ai
Chỉ muốn tự do, độc lập
Bom na-pan,
Đạn xuyên lòng đất
Những Khâm Thiên, Hương Phúc*...
Lớp học thành nấm mồ chung!
Muốn Độc lập, Tự do
Không thể đợi thắp hương
Không thể quỳ gối cầu xin thượng đế
Những Thành Cổ, Do Linh, Quảng Trị...
Tuổi trẻ xung phong
Máu đỏ thắm đất này...
Không thể đợi thắp hương
Không thể quỳ gối cầu xin thượng đế
Những Thành Cổ, Do Linh, Quảng Trị...
Tuổi trẻ xung phong
Máu đỏ thắm đất này...
Những "văn minh"
Bom đạn phương Tây
Đã xé nát quê tôi
Bình minh rớm máu
Làng xóm uất
sẵn sàng chiến đấu
Ông nội tóc bạc phơ
cũng hăng hái tuyến đầu!
Bom đạn phương Tây
Đã xé nát quê tôi
Bình minh rớm máu
Làng xóm uất
sẵn sàng chiến đấu
Ông nội tóc bạc phơ
cũng hăng hái tuyến đầu!
Ông trời ở nơi đâu
Dù bao hương khói nguyện cầu
Lớp lớp thanh niên
Vẫn phải lên đường ra trận
Giặc chỉ nói với ta bằng bom đạn
Không thể chờ trời cho yên ả non sông...
Dù bao hương khói nguyện cầu
Lớp lớp thanh niên
Vẫn phải lên đường ra trận
Giặc chỉ nói với ta bằng bom đạn
Không thể chờ trời cho yên ả non sông...
Tổ quốc có lúa thơm
Người cần mẫn trên đồng
Thương lắm những người con nước Việt
Mẹ đau đớn sinh con
Chiến tranh gieo cái chết
Dù anh ở phía nào
Nghĩa tử cũng thương đau
Người cần mẫn trên đồng
Thương lắm những người con nước Việt
Mẹ đau đớn sinh con
Chiến tranh gieo cái chết
Dù anh ở phía nào
Nghĩa tử cũng thương đau
Ta gọi trời
Trời ở nơi đâu
Chỉ gặp kẻ buôn thần bán thánh
Tay chúng cướp của dân
Mâm dâng đầy cỗ bánh
Những tệp kim ngân chúng hối lộ cả trời!
Trời ở nơi đâu
Chỉ gặp kẻ buôn thần bán thánh
Tay chúng cướp của dân
Mâm dâng đầy cỗ bánh
Những tệp kim ngân chúng hối lộ cả trời!
Tổ quốc tôi
Chín mươi triệu con người
Đâu khờ dại tin những điều hư ảo
Độc lập tự do nhuốm hồng giọt máu
Ông trời chẳng cho đâu
Đây xương thịt của đồng bào!
Chín mươi triệu con người
Đâu khờ dại tin những điều hư ảo
Độc lập tự do nhuốm hồng giọt máu
Ông trời chẳng cho đâu
Đây xương thịt của đồng bào!
Cuộc sống nhân dân còn lắm gian lao
Trời chẳng xóa đói giảm nghèo
Chẳng xây điện đường trường trạm
Chẳng cứu giúp người trong hoạn nạn
Những ung thư
Và chất độc trá hình...
Trời chẳng xóa đói giảm nghèo
Chẳng xây điện đường trường trạm
Chẳng cứu giúp người trong hoạn nạn
Những ung thư
Và chất độc trá hình...
Có gọi trời ơi
Trời chẳng thể giúp mình
Ta trái tim ta
Và trái đất tròn
Rất thật.
Đừng tự dối mình
Cầu xin được mất
Thôi đành tự cứu mình
Trời xa lắm
Hỡi nhân gian!
------
* Hương Phúc, (nay là xã Phúc Trạch, huyện Hương Khê, Hà Tĩnh, quê hương của Bưởi Phúc Trạch ngon nhất Đông Dương). Vào lúc 16 giờ ngày 09-02-1966, một tốp máy bay giặc Mỹ đã ném hàng chục quả bom xuống khu vực xã Hương Phúc, có 6 quả bom rơi vào khu vực nhà trường, trong đó có 2 quả rơi vào lớp 5A do thầy Thái Văn Nhậm đang giảng dạy giờ văn. Toàn bộ ngôi trường bị bom Mỹ phá huỷ hoàn toàn. Tổng số có 33 học sinh đã bị chết tại chỗ, 24 học sinh và thầy giáo Thái Văn Nhậm bị thương nặng... Nay, nơi này còn bia ghi dấu tích chiến tranh.
Trời chẳng thể giúp mình
Ta trái tim ta
Và trái đất tròn
Rất thật.
Đừng tự dối mình
Cầu xin được mất
Thôi đành tự cứu mình
Trời xa lắm
Hỡi nhân gian!
------
* Hương Phúc, (nay là xã Phúc Trạch, huyện Hương Khê, Hà Tĩnh, quê hương của Bưởi Phúc Trạch ngon nhất Đông Dương). Vào lúc 16 giờ ngày 09-02-1966, một tốp máy bay giặc Mỹ đã ném hàng chục quả bom xuống khu vực xã Hương Phúc, có 6 quả bom rơi vào khu vực nhà trường, trong đó có 2 quả rơi vào lớp 5A do thầy Thái Văn Nhậm đang giảng dạy giờ văn. Toàn bộ ngôi trường bị bom Mỹ phá huỷ hoàn toàn. Tổng số có 33 học sinh đã bị chết tại chỗ, 24 học sinh và thầy giáo Thái Văn Nhậm bị thương nặng... Nay, nơi này còn bia ghi dấu tích chiến tranh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.