VĂN TẾ CỤ CÂY DI SẢN QUA ĐỜI
(Kính viếng Cụ Cây Long não tại Bảo tàng Biệt Điện, cây Di sản, Đại Cổ thụ qua đời)
--------
Hỡi ôi!
Tỉnh lập 113 năm (1904)
Cụ Long Não cũng gần thế kỷ
(Kính viếng Cụ Cây Long não tại Bảo tàng Biệt Điện, cây Di sản, Đại Cổ thụ qua đời)
--------
Hỡi ôi!
Tỉnh lập 113 năm (1904)
Cụ Long Não cũng gần thế kỷ
Đất đỏ Ba Zan cắm rễ, tưởng Cụ Cây vạn tuế xanh tươi;
Trời Đắk Lắk nước vơi, lo Di sản trăm năm héo rũ.
Trời Đắk Lắk nước vơi, lo Di sản trăm năm héo rũ.
Nhớ Cụ xưa;
Sừng sững uy linh
Ngút trời đất đỏ!
Sừng sững uy linh
Ngút trời đất đỏ!
Từ thời Vua Bảo Đại (1930), cây ngự vườn Biệt Điện địa linh;
Một cặp thật uy nghi xanh giữa đời sương gió.
Một cặp thật uy nghi xanh giữa đời sương gió.
Chứng kiến thực dân đô hộ, Cụ uất tím trời cao;
Tận mắt nhân dân lầm than, Ngài gét cay chúng nó.
Tận mắt nhân dân lầm than, Ngài gét cay chúng nó.
Vua lấy việc săn bắn làm vui, lạc thú bao ngày;
Quan chạy theo hầu hạ tủi buồn, xót xa mấy độ…
Quan chạy theo hầu hạ tủi buồn, xót xa mấy độ…
Trống Cách mạng vang lên, triệu triệu người thề đi theo cờ đỏ
Chiêng Đồng bào thúc gõ, vạn vạn lòng quyết giải phóng non sông.
Chiêng Đồng bào thúc gõ, vạn vạn lòng quyết giải phóng non sông.
Trải qua bao thăng trầm, nước nhà giữ vững giang san;
Ngẫm lại mấy hiểm nguy, cây nhỏ vươn thành đại thụ.
Ngẫm lại mấy hiểm nguy, cây nhỏ vươn thành đại thụ.
Biệt Điện vào lịch sử Quốc gia;
Long Não hóa chứng nhân Di sản.
Long Não hóa chứng nhân Di sản.
Sáng, dưới bóng cây các cụ già tập thể dục vui tươi;
Chiều, trên thảm cỏ các thiếu nhi thích dạo chơi hớn hở.
Chiều, trên thảm cỏ các thiếu nhi thích dạo chơi hớn hở.
Ôi thương thay!
Người sống trăm năm, sâm uống, nhung ăn rồi cũng qua đời;
Cây lên bao tuổi, nước cạn, đất cằn đến ngày héo rũ.
Tổ tiên truyền dạy chúng ta, cây và người có mối tương sinh
Thánh hiền lưu tâm tất thảy, trời với đất nhiều khi xung khắc.
Người sống trăm năm, sâm uống, nhung ăn rồi cũng qua đời;
Cây lên bao tuổi, nước cạn, đất cằn đến ngày héo rũ.
Tổ tiên truyền dạy chúng ta, cây và người có mối tương sinh
Thánh hiền lưu tâm tất thảy, trời với đất nhiều khi xung khắc.
Nhưng nghĩ rằng:
Hai cây chứng nhân của lịch sử, đọng tình cảm muôn dân;
Một cặp sóng đôi giữa đời xanh, lắng hồn thiêng đất nước.
Bóng cổ thụ, dấu tích cha ông vạn thuở không quên;
Nét văn hóa, di sản Tổ tiên ngàn đời gìn giữ.
Hai cây chứng nhân của lịch sử, đọng tình cảm muôn dân;
Một cặp sóng đôi giữa đời xanh, lắng hồn thiêng đất nước.
Bóng cổ thụ, dấu tích cha ông vạn thuở không quên;
Nét văn hóa, di sản Tổ tiên ngàn đời gìn giữ.
Ôi!
Sáng đi qua, nhìn bóng cổ thụ héo, mà đau lòng;
Chiều trở về, thấy máy cắt cành khô, thêm xót của.
Kể từ đây, cổ thụ hỏi còn đâu, chỉ trơ trọi đất khô
Biết bao giờ, cây nhỏ có trồng thêm, cũng lắt lay với cỏ…
Sáng đi qua, nhìn bóng cổ thụ héo, mà đau lòng;
Chiều trở về, thấy máy cắt cành khô, thêm xót của.
Kể từ đây, cổ thụ hỏi còn đâu, chỉ trơ trọi đất khô
Biết bao giờ, cây nhỏ có trồng thêm, cũng lắt lay với cỏ…
Trời xót thương, gió lặng mây đen;
Đất buồn đau, lệ hoen giọt đỏ
Đỉnh Chư Yang Shin mây mờ che phủ;
Sông Sê Rê Pôk cá lội ngẩn ngơ.
Cụ già lòng xót ruột đau;
Trẻ con mắt cay lệ nhỏ.
Đất buồn đau, lệ hoen giọt đỏ
Đỉnh Chư Yang Shin mây mờ che phủ;
Sông Sê Rê Pôk cá lội ngẩn ngơ.
Cụ già lòng xót ruột đau;
Trẻ con mắt cay lệ nhỏ.
Thương bóng cây bao năm là thi hứng muôn người;
Xót cổ thụ tháng ngày đã đau lòng vạn thế.
Xót cổ thụ tháng ngày đã đau lòng vạn thế.
Vĩnh biệt cây, lệ buồn chẳng ráo, thương vì sự cố thiên nhiên;
Tiễn đưa người, mạch ngắt cành khô, cảm bởi tình sâu ơn nghĩa!
Tiễn đưa người, mạch ngắt cành khô, cảm bởi tình sâu ơn nghĩa!
Hỡi ôi!
------
------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.