NẮNG XANH CÂY
Có thể một ngày
Tôi cũng ra đi
Như ông cha tôi,
về cùng tiên tổ
Tôi không tiếc
Dù một điều nho nhỏ
Chỉ tiếc tình tôi mềm như cây lúa
Cả cuộc đời chôn chặt cánh đồng sâu...
Tôi cũng ra đi
Như ông cha tôi,
về cùng tiên tổ
Tôi không tiếc
Dù một điều nho nhỏ
Chỉ tiếc tình tôi mềm như cây lúa
Cả cuộc đời chôn chặt cánh đồng sâu...
Tôi tiếc mình chưa làm được gì đâu
Tuổi thơ lớn lên rồi tung tăng phố thị
Bát cơm ăn chẳng trở trăn, suy nghĩ
Dù biết mẹ tôi lầm lũi dưới ruộng cày...
Tuổi thơ lớn lên rồi tung tăng phố thị
Bát cơm ăn chẳng trở trăn, suy nghĩ
Dù biết mẹ tôi lầm lũi dưới ruộng cày...
Tôi chỉ tiếc mình như tầm gửi vào cây
Không biết nỗi đau từ mạch ngầm của đất
Không biết mùa khô, hạn về khô khát
Có ai còng lưng tát nước đêm thâu...
Không biết nỗi đau từ mạch ngầm của đất
Không biết mùa khô, hạn về khô khát
Có ai còng lưng tát nước đêm thâu...
Tôi tiếc mình ăn quả, chẳng biết trồng cây
Không hiểu nỗi lo toan của mẹ cha bao đêm không ngủ
Ba mẹ một đời yêu con vắt từng giọt sữa
Nhưng tôi chưa nuôi ai cơm cháo một ngày...
Không hiểu nỗi lo toan của mẹ cha bao đêm không ngủ
Ba mẹ một đời yêu con vắt từng giọt sữa
Nhưng tôi chưa nuôi ai cơm cháo một ngày...
Có khi tôi rong ruổi cánh bay
Trên chiều rộng, chiều cao đất nước
Nhưng chưa hiểu mỗi nẻo đường quen thuộc
Bao con người còn khỏa lấp núi sông...
Trên chiều rộng, chiều cao đất nước
Nhưng chưa hiểu mỗi nẻo đường quen thuộc
Bao con người còn khỏa lấp núi sông...
Tôi là con bất nghĩa với ruộng đồng
Chưa có một ngày chăm mảnh vườn nuôi tôi khôn lớn
Chưa thắp nổi nén hương nơi Tổ tiên khai khẩn
Tay gieo mùa chọc lỗ giữa đồng hoang*...
Chưa có một ngày chăm mảnh vườn nuôi tôi khôn lớn
Chưa thắp nổi nén hương nơi Tổ tiên khai khẩn
Tay gieo mùa chọc lỗ giữa đồng hoang*...
Tôi biết tôi bất nghĩa với xóm làng
Những lúc ốm đau cả thôn không ngủ
Quả trứng, quả cam, gói đường, ly sữa
Đã yêu tôi đến cháy bỏng trong lòng...
Những lúc ốm đau cả thôn không ngủ
Quả trứng, quả cam, gói đường, ly sữa
Đã yêu tôi đến cháy bỏng trong lòng...
Tôi biết mình có cũng như không
Thưở ấu thơ, cô giáo thương như tình mẹ
O, a, b, c khai tâm hồn trẻ
Cô đã khóc vì tôi trèo cây khế tìm ve...
Thưở ấu thơ, cô giáo thương như tình mẹ
O, a, b, c khai tâm hồn trẻ
Cô đã khóc vì tôi trèo cây khế tìm ve...
Ôi cuộc đời
Măng mọc lại thành tre
Tre già rũ xuống chôn vào lòng đất
Mẹ thành bà cố, tôi thành ông héo hắt
Lại bồi hồi thương nhớ những cháu con...
Măng mọc lại thành tre
Tre già rũ xuống chôn vào lòng đất
Mẹ thành bà cố, tôi thành ông héo hắt
Lại bồi hồi thương nhớ những cháu con...
Sẽ có một ngày tôi hòa với nước non
Thân hóa cỏ may, hồn xanh cỏ mật
Cháu con có nhớ trong từng thớ đất
Đã nghẹn ngào bao kiếp sống ông cha...
Thân hóa cỏ may, hồn xanh cỏ mật
Cháu con có nhớ trong từng thớ đất
Đã nghẹn ngào bao kiếp sống ông cha...
Nghe hồn ai lay động bờ xa
Nụ cười tuổi đôi mươi, nửa đời héo úa
Lòng còn ít than hồng, heo hắt lửa
Một chút tình này đem sưởi ấm cho nhau...
Nụ cười tuổi đôi mươi, nửa đời héo úa
Lòng còn ít than hồng, heo hắt lửa
Một chút tình này đem sưởi ấm cho nhau...
Chiều hoàng hôn
Ly rượu không màu
Bạn nhắc chuyện xưa, bỗng nhòa nước mắt
Ôi sao cứ nhắc hoài ngày về với đất
Mà không nghĩ mình hóa giọt nắng để xanh cây?
***
*Khi còn bé bố vót nhọn cây để chọc lỗ trỉa hạt trên rẫy...
Ly rượu không màu
Bạn nhắc chuyện xưa, bỗng nhòa nước mắt
Ôi sao cứ nhắc hoài ngày về với đất
Mà không nghĩ mình hóa giọt nắng để xanh cây?
***
*Khi còn bé bố vót nhọn cây để chọc lỗ trỉa hạt trên rẫy...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.