MÌNH ĐÃ GIÀ CHĂNG?
Bất ngờ đau mỏi sau lưng
Bất ngờ nhoi nhói ở vùng cổ vai
Bất ngờ tê dại bàn tay
Bất ngờ nhớ, đến cuối ngày lại quên...
Bất ngờ nhoi nhói ở vùng cổ vai
Bất ngờ tê dại bàn tay
Bất ngờ nhớ, đến cuối ngày lại quên...
Bất ngờ quên cả tên em
Chỉ còn nhớ nét dịu hiền vậy thôi
Niềm vui như lá vàng rơi
Nỗi buồn nhắc lại, nói rồi lại quên...
Chỉ còn nhớ nét dịu hiền vậy thôi
Niềm vui như lá vàng rơi
Nỗi buồn nhắc lại, nói rồi lại quên...
Nhiều khi lạ lạ, quen quen
Nợ ai chẳng nhớ, bạc tiền để đâu
Mắt mờ chẳng rõ nông sâu
Nhìn cô hàng xóm tưởng đâu... vợ mình!
Nợ ai chẳng nhớ, bạc tiền để đâu
Mắt mờ chẳng rõ nông sâu
Nhìn cô hàng xóm tưởng đâu... vợ mình!
Chỉ còn chút lửa trong tim
Nhiều khi cứ ngỡ như mình đôi mươi
Nhiều khi quên cả mình rồi
Bỗng dưng thơ thẩn
như hồi mới yêu...
Nhiều khi cứ ngỡ như mình đôi mươi
Nhiều khi quên cả mình rồi
Bỗng dưng thơ thẩn
như hồi mới yêu...
Trăm năm một kiếp con người
Như cơn gió thoảng
bên trời bay bay...
Hồn xin lắng lại những ngày
Yêu thương hóa cỏ
xanh đầy lối xưa...
............
Như cơn gió thoảng
bên trời bay bay...
Hồn xin lắng lại những ngày
Yêu thương hóa cỏ
xanh đầy lối xưa...
............
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.