NỖI BUỒN
Nếu suốt ngày vui rồi cũng sẽ rất buồn
Cuộc đời như tiếng ve đều đều, ra rả
Có một chút buồn, vàng gieo sắc lá
Giữa dòng đời thêm cung bậc để yêu thương...
Cuộc đời như tiếng ve đều đều, ra rả
Có một chút buồn, vàng gieo sắc lá
Giữa dòng đời thêm cung bậc để yêu thương...
Nhiều lúc muốn vất hết nỗi buồn cho lòng khỏi vấn vương
Nhưng nếu không có nỗi buồn, ta có gì thêm nữa?
Đuổi nỗi buồn đi, buồn đứng ngoài cánh cửa
Ôi, không có nỗi buồn, có khi lại buồn thêm!
Nhưng nếu không có nỗi buồn, ta có gì thêm nữa?
Đuổi nỗi buồn đi, buồn đứng ngoài cánh cửa
Ôi, không có nỗi buồn, có khi lại buồn thêm!
Buồn vui như khúc nhạc lạ thành quen
Những day dứt suy tư, bổng trầm bao cung bậc
Có lúc cười vui mà trái tim thầm khóc
Là lúc em không nói gì, nét mặt bỗng đăm chiêu...
Những day dứt suy tư, bổng trầm bao cung bậc
Có lúc cười vui mà trái tim thầm khóc
Là lúc em không nói gì, nét mặt bỗng đăm chiêu...
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.