SUY TƯ
Tôi chưa xin trời đất điều gì
Vì trời ở rất xa và đất hiền không nói
Tôi cũng chẳng xin con đường
Bởi vì đường rất vội
Bao nẻo quanh co cũng mệt lắm rồi!
Vì trời ở rất xa và đất hiền không nói
Tôi cũng chẳng xin con đường
Bởi vì đường rất vội
Bao nẻo quanh co cũng mệt lắm rồi!
Tôi chẳng xin tiền bạc của người
Tiền là đầu tiên và tiền rất bạc
Anh em chia lìa, vợ chồng đổi khác
Chỉ đơn giản thôi, mấy phép cộng trừ...
Tiền là đầu tiên và tiền rất bạc
Anh em chia lìa, vợ chồng đổi khác
Chỉ đơn giản thôi, mấy phép cộng trừ...
Tôi không xin chức tước làm gì
Nếu không vì chúng sinh, đó chỉ là hư ảo
Như vở diễn xong rồi, vua cởi áo
mũ mão cân đai cũng vứt lại giữa đời thường
Nếu không vì chúng sinh, đó chỉ là hư ảo
Như vở diễn xong rồi, vua cởi áo
mũ mão cân đai cũng vứt lại giữa đời thường
Tôi không xin ai đó rủ lòng thương
Bởi tiếng nói đầu môi không làm ra cơm gạo
Dù có nói vạn lần thương
Nước lã không thành cháo
Nhưng biết sẻ chia, cũng lay động tâm hồn...
Bởi tiếng nói đầu môi không làm ra cơm gạo
Dù có nói vạn lần thương
Nước lã không thành cháo
Nhưng biết sẻ chia, cũng lay động tâm hồn...
Lúc ta nghèo chỉ mơ có bát cơm
Lúc giàu có huênh hoang bạc vàng, vật chất
Chỉ đến khi sắp về với đất
muốn hai bàn tay không vương vấy bụi trần!
Lúc giàu có huênh hoang bạc vàng, vật chất
Chỉ đến khi sắp về với đất
muốn hai bàn tay không vương vấy bụi trần!
Tôi không xin em yêu
Dù chỉ một lần
Nếu khi trái tim em không hề mách bảo
Đừng buộc trái tim nói lời giông bão
Đừng rủ rê con tim quen với dối lừa...
Dù chỉ một lần
Nếu khi trái tim em không hề mách bảo
Đừng buộc trái tim nói lời giông bão
Đừng rủ rê con tim quen với dối lừa...
Tôi chỉ xin được về với tuổi thơ
Cắt cỏ, chăn trâu bên đồng lúa biếc
Được đánh đáo, đánh khăng
Được mẹ mua áo quần ngày tết
Lúa gạo để trước sân nhà, có ai trộm cắp gì đâu!
Cắt cỏ, chăn trâu bên đồng lúa biếc
Được đánh đáo, đánh khăng
Được mẹ mua áo quần ngày tết
Lúa gạo để trước sân nhà, có ai trộm cắp gì đâu!
Cuộc sống thị trường muôn vạn sắc màu
Kẻ vô lương buôn cả tình anh em bè bạn
Người nhân hậu có khi thương cả rắn
Và một ngày... có thể chết bởi yêu thương!
Kẻ vô lương buôn cả tình anh em bè bạn
Người nhân hậu có khi thương cả rắn
Và một ngày... có thể chết bởi yêu thương!
Đêm suy tư, đời cũng rất vô thường
Sắc sắc không không, chẳng có gì vô hạn
Nếu có được hãy xin, muôn tấm lòng bè bạn
Dẫu hóa cỏ rồi, vẫn xanh mãi giữa lòng nhau!
***
Sắc sắc không không, chẳng có gì vô hạn
Nếu có được hãy xin, muôn tấm lòng bè bạn
Dẫu hóa cỏ rồi, vẫn xanh mãi giữa lòng nhau!
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.