Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

VIẾT DƯỚI MƯA

VIẾT DƯỚI CƠN MƯA
Tôi sinh ra giữa mảnh đất nghèo
Dù ai đó nói quê tôi là rừng vàng, biển bạc
Đất nước đa số nông dân, chưa thể khác
Mấy ngàn năm, con trâu cái cày
vẫn lấm láp giữa đồng trưa...
Dân gian tôn vinh Trạng Quỳnh tự ngàn xưa
Giỏi vẽ giun bằng năm ngón tay nhúng mực
Thằng Cuội giỏi lừa, thằng Bờm ngu chân thực
Tất cả cũng chỉ sinh tồn dưới lũy tre xanh...
Thế giới quanh ta đâu cần cái ma lanh
Họ chỉ nghĩ làm sao để con tàu đi nhanh nhất
Họ chỉ nghĩ làm sao bay lên từ mặt đất
Lo cho loài người khi trái đất hết chốn dung thân...
Ta còn nghèo nhưng lãng phí cái ăn
Tiệc tùng liên miên, mâm đầy thừa thãi
Uống bốn tỷ lít bia một năm, thế giới nghe kinh hãi
Mấy ai biết cuối cánh rừng bao cháu bé sống với sắn khoai...
Hàng vạn sinh viên học giỏi thành tài
Biết bao cháu đang ngẩn ngơ tìm việc
Cháu đâu có "đồng tiền khôn, đồng tiền đi trước"
Những quy hoạch quy trình thành dây trói tài năng.
Cả chục triệu người ngày ngày soạn công văn
Bộ máy quan liêu của nước nghèo lại đông hơn nước Mỹ!
Máy móc chạy suốt ngày, xăng xe không ngừng nghỉ
Dưới "kính gửi" lên trên, trên lại "kính chuyển" trở về.
Ta có nhiều bảo thủ dựng thành đập, thành đê
Thân nấp trong vỏ rùa, tư duy trong vỏ ốc
Chỉ có tiến chức, thăng quan cho người nhà là "thần tốc"
Cả dòng họ làm quan cũng rất đúng "quy trình"!
Những con khủng long sinh ra giữa thời đại văn minh
Chúng ngoạm một miếng thôi bằng ngàn mùa nông dân cấy hái
Khẩu súng trong tay ta bắn chỉ thiên, bắn mãi
Có lẽ nào sống trong hoang dại cũng thành quen?
Ta thương người biết "nhẫn" với đức tin
Biết chờ đợi có ngày mai tươi sáng
Biết cặm cụi giữa cuộc đời mưa nắng
Biết gắng gượng cười cả lúc sắp nhắm mắt xuôi tay!
Ta cám ơn tiền nhân đã gìn giữ mảnh đất này
Một lần nữa ta tin, sẽ có những thiên thần, Phù Đổng
Sẽ quật đổ những tư duy sáo rỗng,
những lâu đài duy ý chí để bay lên!
Những lúc gian nguy, sông núi hóa rồng tiên
Đất hóa Sơn Tinh để diệt trừ cái ác
Đồng ruộng hóa Thạch Sanh đuổi thù bằng tiếng nhạc
Nồi ăn hết lại đầy, bao thôn nữ hóa Công chúa Quỳnh Nga...
Tôi viết bài thơ giữa lúc đang mưa
Bỗng nghe tiếng rì rầm trong lòng đất
Nghe tiếng cựa mình mầm lên mé hạt
Chắc hẳn mùa xanh cũng sắp bắt đầu!
***
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Bình luận
Bình luận
Huong Nguyen Thơ hay ý nghĩa lắm cậu,hính ảnh đẹp mê hồn
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời9 Tháng 5 lúc 15:54
Chien Tran Nếu nói thơ hay có lẽ là không đủ
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời
1
9 Tháng 5 lúc 15:58
Kim Liên Phạm Anh đã nói thay nỗi lòng của bao người 
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời9 Tháng 5 lúc 16:13
Việt Hà Thơ hay ,chân thực
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời9 Tháng 5 lúc 16:15
Le Thanh Ai cũng mong đất nước sẽ đổi thay. 
Có độc lập, tự do và dân chủ. 
Thế giới phẳng rồi, không còn nơi cho bảo thủ. 
...Xem thêm
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời
2
9 Tháng 5 lúc 16:32
Phạm Đức Dũng Bài thơ hay sâu sắc nhưng ngày nay kiếm đâu ra phù đổng sơn tinh thạch sanh để đất nước bay lên
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời
2
9 Tháng 5 lúc 16:38
Lele Van Cảm ơn anh
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời
1
9 Tháng 5 lúc 19:24
Huyền Đặng Tuyệt quá tg ơi mong cho nhiều người .... đc đọc để suy ngẩm
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời
1
9 Tháng 5 lúc 19:27
Hoa Khôi Miền Trung Thơ anh viet that hay va đầy y nghia ! Em chuc anh luôn khoe manh để viet nhieu bai thơ hay cho em đoc va hieu nhieu về cs ạnh nhé
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời
1
9 Tháng 5 lúc 19:45
Đoàn Thị Hồng Ý thơ rất thực mà rất thép. Tuyệt quá bạn ạ
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời9 Tháng 5 lúc 21:17
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời
1
9 Tháng 5 lúc 21:27
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời10 Tháng 5 lúc 0:42
Ty Diep Đúng là trong thơ có thép .
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời10 Tháng 5 lúc 23:04
Thuy Tran Cảnh rùng đep. Thỏ phản ảnh rât hay. Anh trai ạ
ThíchHiển thị thêm cảm xúc
Trả lời11 Tháng 5 lúc 13:04

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.