Dữ dội mưa Cao Nguyên
Sông DakBla mờ sau màn trắng
Sao em ngồi bên tôi yên lặng
Nghe bốn bề ào ạt mưa sa
Nửa đời đi qua giữa những phố nhà
Tôi đến với Cao Nguyên bao la trời đất
Em như thiên nhiên ngọt ngào chân thật
Sống hết mình như cơn mưa đêm nay
Sông DakBla không trôi xuôi
Sao thời gian chẳng thể nào chảy ngược
Cho tôi về với bao mùa xuân trước
Để được gặp em … cô gái Cao Nguyên!
(Thơ người HN tặng em gái Kon Tum...)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.