Có một ngày
Tình em gõ cửa
Nắng vừa nhen,
Bình minh đến rất mềm
Nụ hoa thắm nghiêng nhìn bẽn lẽn
Lá vàng rơi
Khe khẽ bên thềm
Đời như trẻ lại
Tháng ngày buồn bỗng thấy dịu êm
Em khóc đấy
Đẹp như tranh tố nữ
Anh vụng về bối rối mắt em xinh
Như cung đàn phiêu lãng
Giải hết đau thương phiền muộn trên đời
Có phải thiên đường là có thật
Gió thì thầm câu hát tuổi đôi mươi
Bất ngờ bông huệ trắng
Nép bên trời một chút thắm tinh khôi
Tình em đến
Khẽ khàng gõ cửa
Chẳng cần đâu
Gió mở cửa lâu rồi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.