Ta lại về quê mẹ Hương Khê
Đi qua những đồi hoa mua tím
Qua Động Bụt – Khe Giao trời bịn rịn
Mây trắng bay ngơ ngẩn dưới chân đèo
Dòng Ngàn Sâu như mắt người yêu
Đón đợi mỏi mòn trong ký ức
Giọt lệ nhớ nhung hòa sông nước
Mỗi lối về đều dậy sóng lòng ta
Em vẫn như xưa e ấp lời hoa
Anh ngỡ vầng trăng rơi trên mặt đất
Lời hò hẹn có khi tròn khi khuyết
Vẹn tấm lòng vành vạnh những tin yêu
Biết mấy năm rồi vẫn thấm hồn quê
Bánh đúc chợ Gia, nhút cà Hương Phố
Nắm mít xanh nhồi cùng ngọn đỗ
Cứ thanh chua da diết tận bây giờ…
Lối cũ ta về như thực như mơ
Nơi ta gánh cái nghèo đi bán
Nghèo chẳng ai mua, nghèo thành bè bạn
Ta ngâm mấy câu thơ ai dám bảo ta nghèo
Em chắp cánh cho ta thành tỷ phú tình yêu
Sự giàu có chẳng bao giờ đem bán
Ta đổi tuổi đôi mươi lấy bạc đầu hò hẹn
Ôm một vầng trăng em tặng buổi ban đầu
Lối cũ ta về em ở nơi đâu
Lời hò hẹn có khi tròn khi khuyết
Sông bên lở bên bồi da diết
Tình yêu em vẫn sáng mãi trăng rằm...
Hà Tĩnh 10/6/2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.