Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

HOA MUA AI BÁN MÀ MUA


















Ngày ấy bên đồi hoa mua tím
Khói lam chiều e ấp thung xanh
Mấy đứa bạn bày trò đám cưới
Em dâu hiền, chú rể thảo là anh

Quả sim xanh làm quà dạm ngõ
Đóa hoa mua, "hai họ" tác thành
Bông hoa cỏ vái dâng tiên tổ
Nhẫn rễ cây thầm buộc chúng mình...

Tạm biệt quê mùa thành người phố thị
Đất chật, người đông hẹp cả tấm lòng
Đồng tiền tính toan, người hằn giá trị
Cuồn cuộn cuộc đời bán bán mua mua

Từ quê nghèo cà mặn dưa chua
Bạn bè xa quê đi về muôn ngả
Đứa phá rừng hóa thành tỷ phú
Đứa buôn gian đọc Khổng Tử làu làu

Tình đời mặn nhạt, nông sâu
Gánh đô la lên chùa cầu đấng từ bi bác ái
Người trọng nghĩa hóa thành kẻ dại
Tiền yêu ma vô lại thành khôn

Tất bật với đời mê mải tính toan
Giật mình nghe tiếng chiều quê vọng lại
Vết sẹo nhói bàn chân thưở ấy
Hái hoa mua còn tím đến bây giờ

Quê hương ơi đâu những cánh cò
Câu dân ca vụn thành nhạc ráp
Đồi hoa mua đã hóa thành hoang mạc
Hoa mua còn ai bán để mà mua

Hoa mua ơi hoa mua
Tuổi thơ trao nhau đâu tính toán
Vẫn tím ngát trên đồi bất tận  
Ngỡ đây còn đám cưới tuổi thơ ta...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.