Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

THƯƠNG CHỊ BA SƯƠNG!

Chị Ba Sương - đời lại nổi ba đào
Sóng vùi dập một phận người nhân hậu
Qua khốn khó niềm đau ai hiểu thấu
Chẳng lẽ nhân tình chỉ biết bán và mua

Nhân tình có tự ngàn xưa
Cái thiện phải phải diệt trừ cái ác
Lũ bán tơ, sợi xích thằng độc ác
Trói đau thương biết mấy thâm tình

Một thời tuổi trẻ đã hy sinh
Chị nhận về mình tủi buồn đơn chiếc
Những năm tháng lội bùn chân lấm đất
Đất quê nhà chát chúa mấy niềm đau

Đất nước một thời bãi bể nương dâu
Bom đạn kẻ thù cắt chia đất nước
Những cánh đồng chiều hoang tím ngắt
Máu dân lành hòa thấm mấy dòng kênh

Lớn lên giữa đất nghèo qua mấy cuộc chiến chinh
Sống giữa phù sa mà người dân khốn khó
Đất trù mật phải mót từng hạt lúa
Hằn nỗi đau xơ xác những thân nghèo

Khổ đau nhiều lòng chan chứa tình yêu
Nỗi đau từng nhà thành niềm đau Tổ quốc
Hạnh phúc nào hơn sẻ chia cùng đất nước
Cần mẫn tháng ngày gieo từng hạt mầm xanh

Mầm xanh đã về trên những dòng kênh
Bạt ngàn lúa xanh mướt trời Sông Hậu
Bao ước nguyện một thời tranh đấu
Là đây, đời thắm mùa vàng

Bao phận nghèo chị cần mẫn lo toan
Góc khuất mảnh đời tối tăm lại sáng
Nghèo khổ sẽ lùi về dĩ vãng
Ai nhỏ lệ nhòa khi bưng bát cơm ăn...

Đất nước vơi dần những ngày tháng khó khăn
Sông Hậu đã từng giờ đổi khác
Gạo xuất khẩu lấy đô la và tiền bạc
Chẳng lẽ nhân tình cũng đem bán và mua?

Chị với bao người rửa mặn thau chua
Lúa vẫn lên xanh mà chát chua đời chị
Lũ bạc ác lấy xích xiềng ngụy lý
Gieo nỗi oan khiên lên thân phận yếu mềm...

Sáng nay đọc mấy mẩu tin
Rằng chị lại ra tòa lần nữa
Rằng chị cõi còm trong đau khổ
Rằng kẻ nhẫn tâm vẫn cười giữa công đường...


"Sao trời chẳng nổi cơn giông
Xóa đi hết nỗi bất công trên đời..."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.